Bài kỷ yếu số 1
Những cơn mưa chuyển mùa đang dần thay thế cái oi bức của khí trời, trên tán cây phía xa kia, sắc đỏ hoa phượng đã bừng dậy, rực rở, ấm nồng cả góc phố than quen. Thời gian trôi qua thật nhanh thắm thoát mà bây giờ đây chỉ còn vài ngày nữa thôi là ghế đá, sân trường, phấn trắng, bạn bè thân chì còn trong kí ức.
Nhớ ngày nào “chân ước chân ráo” bước vào trường, quên sao được cái cảm giác bồi hồi, ngỡ ngàng xen lẫn lo sợ trước sự rộng lớn của nôi trường cấp ba này. Vậy mà giờ đây tất cả như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi: Góc phượng già cuối hành lang, hương hoa sữa thơm nồng ngoài cửa lớp, đồi cọ, rừng dương, khoảng sân trường ngập nắng và gió ríu rít những tiếng chim non.
Ngày hôm qua, khi bước vào ngôi nhà A6, nhìn bao gương mặt xa lạ, trái tim nhỏ bé của tôi chợt đập những nhịp liên hồi, run sợ tự hỏi không biết 41 gương mặt xa lạ kia có làm cuộc sống của tôi trở nên vui vẻ ngập tràn những yêu thương như lũ bạn thời cấp hai hay không?
Và bất ngờ thay khi tôi phát hiện ra trái tim nhỏ bé khi xưa của tôi giờ là một vũ trụ bao la không giới hạn, 41 gương mặt xa lạ ấy giờ đang hiện hữu trong từng góc nhỏ, từng ngăn bí mật nơi trái tim tôi. 41 gương mặt 41 tính cách khác nhau: 1 Cường liếng thoắng, 1 Trúc Phương “cây sậy” dịu dàng, 1 Thanh Phương đáng yêu, 1 Hồng Nguyên tốt bụng hay một Tuấn Kiệt hết long vì bạn bè.
Nhớ lắm những giây phút bạn bè bên nhau với biết bao kĩ niệm, nhớ những lần hội thao ở trường, từng tiếng reo hò đến khản giọng, từng cái siết tay, nhảy cẩng lên khi dội mình vào rổ. Nhớ cả giây phút giải quán quân vụt khỏi tay cả lớp con gái, con trai ôm nhau mà khóc, những giọt nước mắt của nổi bùn nhưng thắm đẫm hương vị tình thân.
Ngày lại ngày trôi qua, mỗi ngày đến lớp là một ngày tôi nhận thêm một yêu thương từ những điều tưởng chừng như giản đơn trong ngôi nhà ấy. Tôi nhân ra đằng sau vẻ ngoài nghiêm nghị dáng vẻ cao lớn của thầy chủ nhiệm là một trái tim ấm nồng, là một nụ cười hiền như ông bụt, là monh mỏi những đứa chúng tôi có thể đạt được những kết quả thật cao trong kì thi quyết định sắp tới. Lo lắng là thế, quan tâm yêu thương là thế nhưng đã bao lần những đứa học trò ương bướm, nghịch ngợm chúgn tôi làm thầy buồn, phiền muộn. “Thầy ơi! Chúng con xin lỗi!”.
Đâu đó vang lên lời hát “có ước muốn trong cựộc đời này, tôi mong ước thời gian hãy ngừng trôi, cho tôi đựoc sống mãi với những tháng ngày đầy ấp tiếng cười, cho tôi có thêm thời gian để nhìn lại, để gửi trọn yêu thương cho thầy cô, bạn bè, cho những góc nhỏ của ngôi trường thân mến.
Ngày mai, trong hành trang tôi mang theo bước vào đời sẽ luôn có những kỉ niệm của một quản đời tôi đi học. A6 ơi! Dẫu mai này mỗi đứa một phương chúng mình không thể gập nhau nhưng hãy luôn nhớ về nhau, về những kỷ niệm mà chúng mình đã có với nhau, A6 nhé!
Tập thể lớp 12A6
Bài kỷ yếu số 2
Vòng thời gian cứ miệt mài quay. những cơn mưa lất phất cũng đã làm dịu hẳn cái nóng oi bức của mùa hè.
Ngồi bên khung cửa sổ nhìn những cơn mưa ấy lòng tôi lại thấy bâng khuâng đến lạ lùng. Ngày chúng tôi phải xa mái trường Chợ Gạo thân yêu cũng dần hiên ra trước mắt. Mới ngày nào chúng tôi còn là những cô, cậu học trò lớp 10 bước vào trường với bao điều xa lạ. Nhưng cũng đã dần dần quen được với trường lớp, nhớ từng ngày cắp sách tới trường và lớn lên trong sự yêu thương dạy đỗ của thầy cô. Lớp 10 qua đi chúng tôi lại tiếp tục hành trang lên 11, chúng tôi cảm thấy mình lớn hơn trước. Mái trường ấy đã che chở cho chúng tôi mỗi lúc tới lớp. Là niềm tin, sự động viên, khích lệ cho chúng tôi bước vào năm cuối cấp và xa hơn nữa là bước vào tương lai.
Thời gian vẫn trôi và bây giờ chúng tôi đã vào 12, năm cuối cấp. Chúng tôi nhìn lại sau lưng là cả một chặng đường dài và có bao nhiêu kỉ niệm đẹp của tuổi học trò, đã theo chúng tôi suốt ba năm học dưới mái trường Chợ Gạo. Những trò tinh nghịch của tuổi học trò thật đáng yêu và thật đúng là “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Tôi cũng đã chứng kiến và sống trong cảm giác căng thẳng của những giờ kiểm tra bài cũ. Là tuổi học trò chắc có lẽ rằng mỗi một người ai cũng đã từng trãi qua cuộc tình ngây thơ, hồn nhiên của tuổi thần tiên. Những ánh mắt ngượng ngùng, lén lút nhìn nhau, những lá thư tình nằm lại trong trang vở hoặc nằm dưới bàn mỗi buổi tan trường.
Chỉ cần một nụ cười hay một ánh mắt khẽ nhìn nhau cũng đủ làm cho những cô thiếu nữ trong chiếc áo dài cũng phải thẹn thùng e ấp. Ôi! Tuổi học trò thật đẹp ấy đã sống mãi dưới mái trường thân yêu này. Thời gian cũng dần trôi, đã có biết bao thay đổi. Mái tóc xanh của thầy cô ngày nào giờ đây đã điểm bạc, đã bạc với những trang giáo án, bạc vì bụi phấn ngày nào trên bụt giảng, bạc vì thầy cô đã dành hết tuổi thanh xuân để vun đấp cho những ước mơ của chúng tôi.
Cùng với sự thay đổi của thời gian, mái trường cũng đã có nhiều khởi sắc. Đã bốn mươi chín năm, Chợ Gạo là chiếc thuyền đưa những ước mơ và hoài bão của tuổi học trò sang sông. Từ một ngôi trưòng nhỏ thiếu thốn nhiều thiết bị và cơ sở vật chất. Nhưng với sự tận tâm, tận tụy của các thầy, cô trong trường thì ngôi trường ngày càng hoàn thiện hơn, nó thay đổi diện mạo hàng ngày, hang giờ. Giờ đây, Chợ Gạo là một ngôi trường bề thế, nhiều thiết bị đầy đủ và hiện đại. Có phòng mày tính phục vụ cho những giờ thực hành tin học. Có hội trường dành riêng cho những cuộc họp, liên hoan. Sân trường thoáng mát, đẹp đẽ với những hàng cây toả bóng mát cho các cuộc vui đùa những giờ ra chơi hay đó là nơi để những cuộc trò chuyên bắt đầu và nó cũng là nơi để những đôi bạn ôn lại nội dung bài học. Mái trường là người bạn đồng hành của tuổi học trò. Nếu như được ước mơ, tôi ước thời gian quay lại. Để tôi có thể dược sống lại với những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò, trong tình yêu thương dạy bảo của thầy cô. Để tôi có thể sống cạnh mái trường Chợ Gạo 49 năm tuổi.
Có lẽ đó chỉ là ước mơ bởi thời gian không bao giờ dừng lại, vũ trụ thì bao la, đất trời thì vô hạn chỉ có tuổi học trò đừng bỏ qua một quãng thời gian đẹp nhất. Hãy ghi lại khoảng khắc đẹp bạn nhé để rồi mai xa trên vạn nẻo đường đời, ta vẫn còn một thời để nhớ.
Tập thể lớp 12A6
Bài kỷ yếu số 3
Người ta thường nói con người sống phải có ước mơ hoài bão về tương lai cuộc sống của chính mình. Thật vậy, hai chữ “ước mơ” luôn hiện diện trong tư tưởng của mỗi người vì ước mơ sẽ là chìa khoá mở cửa tương lai đưa ta đến bến bờ của sự thành công.
Hoài bão ước mơ là một điều rất sâu sắc ẩn chứa trong tâm hồn mà con người muốn thực hiện. Đã là mơ ước thì không phân biệt cao sang hay hàn kém, đã là con người nếu có quyền mơ ước được sống với mơ ước và đặc biệt là được thực hiện mơ ước ấy. Có người mơ ước được là chức vụ cao bác sĩ, kĩ sư … Nhưng cũng có người mơ ước một việc làm ổn định có cuộc sống bình yên hạnh phúc. Tất cả những điều đó cho thấy ước mơ là điều quan trọng, là nền tảng hướng đến tương lai.
Nói đền hoài bão ước mơ về tương lai cuộc sống đến khi nào mới thực hiện được? Điều này có ý nghĩa đặc biệt đối với học sinh khối 12 vì đây là thời gian, là ngưỡng quan trọng trong quá trình thực hiện ước mơ. Vì vậy, đây là một thời gian vô cùng quý giá để rèn luyện học tập và tự khẳng định bản thân mình có thể thực hiện tốt ước mơ của mình. Riêng mình, ước mơ của mình, ước mơ của mình không phải là quá cao sang nhưng cũng không nhỏ bé chút nào. Từ nhỏ mình đã mơ ước được làm một người quản lí nên mình quyết định sẽ thi ngành quản trị kinh doanh. Đó là hoài bão ước mơ của mình còn các bạn khác có thể có những ước mơ khác nhau. Sống là phải có ước mơ phải có khát vọng và đặc biệt là hướng đến một tương lai tươi sáng.
Muốn thực hiện được những hoài bão ước mơ thì không đơn giản chút nào. Nó phải qua quá trình rèn luyện, học tập lâu dài. Nhưng không phải ai cũng hoàn thành tốt việc thực hiện ước mơ cao đẹp của mình như học sinh khối 12 không nhất thiết phải đậu Đại học mới có tương lai, nhưng đa số các bạn đều ước mơ sẽ đậu vào một trường đại học danh giá nào đó. Mơ ước đó có thể xa vời với một số người vì khả năng học tập, kinh tế gia đình. Đại học không phải là con đườc lập nghiệp duy nhất. Đều quan trọng là đúng với dự định, hoài bảo ước mơ của mình. Có những người rất nổi tiếng và cực kì thành công khi quyết định ra trường sớm để lập nghiệp như Bill Gates là một nhà đồng sáng lập, chủ tịch và kiến trúc sư của tập đoàn Microsoft, tập đoàn đứng đầu thế giới về phần mềm cá nhân và kinh doanh máy tính. Ông đã chạy theo ước mơ của mình trong khi các bạn cùng trang lứa với ông tốt nghiệp Harvard. Bởi vậy làm cách nào để thực hiện ước mơ là điều trăn trở, lo âu của nhiều người. Là con người thì đều có quyền được ước mơ được có những hoài bão, được sống với ước mơ và đặt biệt là được thực hiện mơ ước ấy. Không những học tập, rèn luyện, phấn đấu mà ta còn cần phải có nghị lực và sự kiên nhẫn, lòng quyết tâm và niềm tin chiến thắng. Nếu người ta mất đôi tay mà họ vẫn biết viết bằng chính đôi chân của mình, vậy tại sao chúng ta có đầy đủ mà trái tim ta lại nhỏ bé? Thế mới biết sống với ước mơ hoàn toàn chưa đủ trái tim phải nung nóng ước mơ hoài bảo thành một chiếc chìa khoá để nó có thể mở được cánh cửa tương lai. Tức là phải cố gắng học tập, rèn luyện thực hiện được ước mơ của mình. Nếu chỉ có một người thì như một giọt nước trong đại dương mênh mông, một hạt cát trong sa mac bao la, một chiếc lá giữa rừng cậy thâm thẩm nhưng nếu chúng ta nắm tay lại để nắm lấy chìa khoá thành công thì việc thực hiện ước mơ trở nên dễ dàng hơn …
Tập thể lớp 12A6
Chúng tôi nhận thiết kế và in kỷ yếu, Chúc bạn viết được những bài kỷ yếu hay
- Share CrocoBlock key trọn đời Download Crocoblock Free
- Cung cấp tài khoản nghe nhạc đỉnh cao Tidal Hifi – chất lượng âm thanh Master cho anh em mê nhạc.
- TOP 6 phần mềm xem camera trên điện thoại, máy tính tốt nhất
- Giấy ủy quyền mua bán nhà đất có phải công chứng không?
- Đánh số trang từ trang bất kỳ trong Word 2016
- Cách chỉnh sửa video bằng ứng dụng VivaVideo trên điện thoại
- Cách làm con thú bằng hoa quả bày mâm trái cây đẹp, độc, lạ tại nhà